Từ "hói đầu" trong tiếng Việt được sử dụng để chỉ trạng thái tóc trên đầu bị rụng, để lộ ra da đầu. Cụ thể, "hói" là một tính từ miêu tả tình trạng không còn tóc, và "đầu" chỉ phần trên của cơ thể nơi có tóc. Khi kết hợp lại, "hói đầu" nghĩa là người đó không có tóc ở phần đầu, thường là do di truyền hoặc do tuổi tác.
Câu đơn giản:
Câu với ngữ cảnh cụ thể:
Hói: Từ này có thể đứng riêng và cũng có nghĩa tương tự, thường được dùng để miêu tả tình trạng rụng tóc mà không chỉ rõ vị trí.
Hói đầu: Cụ thể chỉ trạng thái hói ở vùng đầu.
Rụng tóc: Là hiện tượng tóc rụng nhưng không nhất thiết phải dẫn đến hói. Ví dụ: "Cô ấy đang gặp phải tình trạng rụng tóc do stress."
Cạo đầu: Là hành động cạo sạch tóc trên đầu, không phải là tình trạng tự nhiên như hói.
Từ "hói đầu" không chỉ đơn thuần là một mô tả về vẻ bề ngoài mà còn có thể gợi lên nhiều ý nghĩa văn hóa và xã hội khác nhau.